Là một loại rối loạn giấc ngủ đặc trưng bởi khó ngủ, thức dậy liên tục, tỉnh giấc vào sáng sớm hoặc kết hợp các hiện tượng trên. Rối loạn này phổ biến hơn ở người già. Mất ngủ nguyên phát không có nguyên nhân xác định. Mất ngủ thứ phát có thể được gây ra bởi căng thẳng trong cuộc sống hoặc do thay đổi lối sống, các vấn đề về y tế, tâm lý, do tác dụng phụ của thuốc.
Khó ngủ, mệt mỏi, thức dậy nhiều lần trong khi ngủ. Những người bị chứng mất ngủ có xu hướng suy nghĩ về việc ngủ đủ giấc. Họ càng cố gắng ngủ, những giấc ngủ càng trở nên khó khăn hơn.
Hỏi bệnh sử và khám thực thể.
Nghiên cứu giấc ngủ có thể được thực hiện để loại trừ chứng ngừng thở khi ngủ hoặc các rối loạn khác gây ra chứng mất ngủ.
Các xét nghiệm bổ sung có thể được yêu cầu: đo đa ký giấc ngủ.
Thay đổi hành vi có thể làm giảm bớt các rối loạn bao gồm: tránh sử dụng cafêin, rượu hoặc nicotin trước khi đi ngủ; không có những giấc ngủ ngắn ban ngày; ăn uống đều đặn và tránh ăn nhiều gần giờ đi ngủ; tập thể dục sớm; không nằm trên giường ngủ nếu giấc ngủ dự kiến ít hơn 10 phút; có thời gian ngủ xác định; môi trường ngủ thoải mái và yên tĩnh. Thuốc (Zolpidem/Ambien, zaleplon/Sonata, Eszopiclone/Lunesta) có thể được dùng cho chứng mất ngủ dai dẳng. Melatonin cũng được dùng để trị mất ngủ.