Hội chứng Tic được phân biệt bởi một loạt triệu chứng đặc trưng của Tic, tần số và kiểu cách trong mỗi lần chúng xuất hiện tăng dần. Tic là các cử động hoặc âm điệu không bình thường, phổ biến nhất là máy giật cơ trên khuôn mặt và cổ như nháy mắt, gật lắc đầu, nhếch mép… Đặc trưng của Tic âm thanh bao gồm các âm hèm trong họng, lẩm nhẩm, phát ra các âm thanh như tiếng gáy hoặc tiếng ho… Tic được định nghĩa như những thói quen nhanh chóng và lặp lại của khối cơ, nó là kết quả của sự chuyển động hoặc âm điệu được diễn ra ngoài tầm kiểm soát của người bệnh (người bệnh không chủ ý). Trẻ em và vị thành niên là các đối tượng thường bộc lộ các hành vi Tic, chúng thường xảy ra sau một nhân tố kích thích, hoặc do phản ứng lại với các tình huống từ bên trong.
Các vận động hay phát âm không chủ ý, xảy ra nhanh, tái diễn, không có nhịp, không thể kìm nén được nhưng cũng có thể làm mất đi tạm thời trong thời gian vài phút đến vài giờ (do chủ ý hay do đãng trí).
Hỏi bệnh sử và khám thực thể. Trong một số trường hợp, kiểm tra bệnh học thần kinh có thể được thực hiện.
Khi điều trị Tic phải xem xét và tính đến các tâm bệnh lý kèm theo hay kết hợp.
Liệu pháp hóa dược: Haloperidol (Haldol) là thuốc được lựa chọn hàng đầu để điều trị Tic, Clonidin (Catapresan): đây là thuốc chọn lựa thứ hai nếu điều trị bằng Haloperidol không hiệu quả.
Bên cạnh đó bệnh nhân còn được điêu trị bằng liệu pháp tâm lý và liệu pháp hành vi.