Run vô căn là một cử động không chủ ý của bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể (ngay cả đầu và tiếng nói cũng có thể bị ảnh hưởng). Run thường nhận thấy rõ nhất ở tay, gây cản trở khó khăn trong sinh hoạt. Đây không phải là một quá trình do bệnh thần kinh cơ gây ra và nó thường gặp ở người già.
Run bàn tay, bàn chân, thậm chí run đầu. Các triệu chứng nặng hơn khi hoạt động và căng thẳng, giảm đi sau khi uống một thức uống có cồn.
Hỏi bệnh sử và khám thực thể.
Chụp cắt lớp vi tính (CT Scan), xét nghiệm chức năng tuyến giáp để phát hiện bệnh tiềm ẩn nghi ngờ.
Thông thường không cần điều trị.
Các thuốc có thể được sử dụng bao gồm: thuốc chẹn Beta (Propranolol/Inderal), thuốc chống co giật (Primidone/Mysoline, Gabapentin/Neurontin, Topiramate/Topamax), Benzodiazepines (Diazepam/Valium).
Run vô căn là một chứng có thể gặp ở vị thành niên, người trưởng thành, nhưng người cao tuổi chiếm tỉ lệ cao hơn cả. Bệnh không liên quan đến giới tính và chủng tộc, hiếm gặp ở trẻ nhỏ.
Trong nhiều trường hợp, nếu chắc chắn không có bệnh gì nặng hơn đi kèm thì run vô căn thể nhẹ không cần điều trị. Tuy vậy, cần có sự động viên khích lệ, chăm sóc cả vật chất lẫn tinh thần và làm an tâm người bệnh để bệnh không tăng nặng. Động viên tốt sẽ làm cho người bệnh sẽ tránh được ngại tiếp xúc hoặc tránh được trầm cảm.
Cần thay đổi lối sống, ăn uống đủ lượng, đủ chất, tránh các stress, không nên sử dụng các chất kích thích như thuốc lá, thuốc lào, cà phê, trà đặc hoặc không nên để lạnh quá hoặc nóng quá. Nên lưu ý là chất caffein có trong cà phê và nước trà có thể kích thích cơ thể sản sinh ra nhiều chất Adrenalin khiến run nặng hơn. Nếu có điều kiện thì trước bữa ăn có thể uống 1 ly rượu vang đỏ (không được lạm dụng).
Trong trường hợp cần thiết có thể dùng thuốc. Hai loại thuốc thường được sử dụng nhất trong điều trị run vô căn thể nặng là Propranolol (làm giảm biên độ run) và Primidone (chống co giật), cần dùng theo chỉ định của bác sĩ.